Đổi Server Nếu Không Load Được:
SV #1 SV #2

Phim sex phá trinh lỗ đít em nữ sinh 2k2 phê vãi chim

Phim sex phá trinh lỗ đít em nữ sinh 2k2 phê vãi chim địt lỗ đít em nữ sinh 2k2 mới quen, chịch nhau với gấu dâm nữ sinh 2k2 cực ngon. Thi thoảng lại nở nụ cười khó hiểu rồi lại lắc đầu chau mày, không dám cắt ngang Công chỉ biết cúi đầu đứng đó tiếp tục chờ đợi. Chừng mười phút sau, Phong mới mở miệng nói :
– Mày thu xếp để thằng kia tránh mặt một thời gian cho tao. Tuy không đáng lo nhưng vẫn phải cẩn thận một chút.
Vừa nói Phong vừa tiến lại chỗ Công đứng. Dứt câu, gã mới thì thầm vào tai Công nói nhỏ điều gì đó, càng nói khuôn mặt gã càng hiện rõ lên vẻ nham hiểm.
Suốt mấy ngày sau đó , trừ những khi đến bệnh viện chăm sóc má nó, quãng thời gian còn lại nó đều trốn ở trong phòng, thi thoảng lại khóc lớn rồi thiếp đi mà chẳng thiết tới ăn uống. Ông Lâm thì tất tưởi cả ngày, sáng thì tới công ty hết việc liền trở lại bệnh viện ở lại luôn trong đó chẳng còn thời gian mà quan tâm tới cái Tiên. Cứ thế chỉ vài ngày, người nó đã gầy rộc cả đi , khuôn mặt xanh xao như chính nó mới là người mắc bệnh.
– Cô chủ, cô không ăn thêm sao ?
Thấy nó đứng dậy rời khỏi bàn ăn, người giúp việc vội lên tiếng hỏi khi nhìn tới tô cơm như còn nguyên trên bàn, hiển nhiên lại giống những hôm trước nó cũng chỉ xúc đại một, hai miếng rồi bỏ.
-Thôi, tôi không muốn ăn lắm.
Nó vừa nói xong thì Phong cũng vừa lúc bước vào, nghe vậy liền nắm lấy cổ tay nó cản lại. Ra hiệu cho người giúp việc rời đi, gã mới lên tiếng :
– Rồi mày muốn sao đây, sáng không ăn giờ cơm trưa cũng bỏ, bộ muốn bệnh mà chết hả !?
– Anh bỏ ra, mặc kệ tôi.
Nó nhíu mày cố vùng tay ra , nhưng lúc bình thường nó còn chẳng làm nổi huống chi là lúc này. Phong bất chấp nó có đồng ý hay không, gã bế thốc nó đặt xuống ghế, giữ chặt vai để nó không thể đứng dậy rồi lấy tô cơm đưa về trước mặt nó.
– Nè ăn đi, ăn hết tô này rồi mày muốn đi đâu thì đi. Chứ mày còn giữ bộ dạng này mà tới bệnh viện á, có khi người ta chuyển thẳng mày vào phòng cấp cứu chứ ở đó mà chăm má mày.
Nó cố cựa mình nhưng chẳng được lại thấy ánh mắt kiên quyết của Phong tuy không hiểu sao gã lại để tâm, nó đành thở dài :
– Nhưng tôi không muốn ăn mà.
– Con nhỏ cứng đầu này…
Gã mất dần kiên nhẫn liền dùng một tay khoác qua vai đẩy đầu nó về phía mình, trong lúc nó còn đang bất ngờ gã xúc một muỗng cơm ấn vào môi nó. Miệng nó mím chặt vùng vẫy không ngừng khiến cơm rơi vãi khắp người. Phong tặc lưỡi, xúc lại một muỗng khác, lần này gã lấy tay bóp chặt ép nó há miệng rồi chầm chậm đút cơm cho nó. Miếng cơm vào trong miệng nó đành phải nuốt xuống, còn chưa kịp lên tiếng ngăn cản, vừa thấy nó ăn xong Phong đã lại đút thêm một miếng khác.
– Hai đứa… làm gì vậy ?
Ông Lâm đi vào gian bếp, đúng lúc thấy được Phong ngồi cạnh cái Tiên gần gũi ôm lấy cổ nó, cứ ngỡ cả hai có điều khuất tất ông vội lại gần lên tiếng hỏi.
-Ba về thì tốt rồi, giờ thì tới ba nịnh cho nó ăn đấy.
Nghe thấy giọng ông, Phong không chút hoảng sợ chỉ khẽ giật mình vì bất ngờ nhưng liền lập tức lấy lại bình tĩnh. Gã ngoái đầu ra sau đáp lại ông. Giờ ông Lâm mới vỡ lẽ, nhìn thấy muỗng cơm trên tay Phong cùng tay gã đang bóp miệng cái Tiên đầy vẻ thô bạo. Ông chợt tự trách mình cả nghĩ.
– Tiên sao vậy, sao con không ăn cơm vậy.
Ông định kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Phong liền thấy gã ra dấu không cần rồi đứng lên.
– Con ăn cơm chưa, Phong ?
– Ăn gì mà ăn, con ra ngoài cho khỏi phải bực mình. Nhìn hai người mà mắc mệt ấy, hai người cứ vất vưởng như thế thì tốt lắm à, làm vậy thì bà ta chóng khỏi hơn chắc. Cũng đâu phải bà ta không tỉnh lại bác sĩ cũng nói đây là chuyện thường gặp vậy mà hai người cứ làm như người ta chết đến nơi rồi vậy.
Phong gắt lên một hồi rồi bỏ ra khỏi nhà. Lúc này, chỉ còn có ông và cái Tiên trong phòng, thấy nó cứ ngây người nhìn tô cơm dở. Khuôn mặt trắng trẻo đầy sức sống hiện giờ lại xanh xao kém sắc đến tội nghiệp. Ông thầm trách cứ bản thân đã không làm tốt bổn phận một người cha, lúc nó cần người để an ủi ,xoa dịu lo âu trong lòng thì ông lại để nỗi buồn lấn át không ở bên để giúp đỡ khi nó cần ông nhất.
– Tiên !!!
Ông mỉm cười gọi lớn khiến con nhỏ giật mình , chớp mắt nhìn ông.
– Ăn nhanh đi, rồi ba đưa con đến một nơi.
Nói rồi ông tỏ ra vui vẻ xúc đầy một tô cơm ăn uống một cách ngon lành trước mặt nó. Thái độ có phần tích cực của ông như cảm nhiễm nó phần nào, con nhỏ dạ khẽ nghe lời ông từ từ ăn hết tô cơm trước mặt.